“Về Như Lai Thiền duy chỉ có Đức Đại Nhựt Như Lai Phật mới chủ trì trọn mà thôi, còn kỳ dư những vị hiện thể như Phật chẳng hạn vẫn Thừa Hành Tôn để mà chỉ đạo môn Như Lai Thiền, vị ấy dùng phương thức tùy thời đưa Bồ Tát tu hạnh, lập môn đến chừng Bồ Tát sở đắc Nhất Tôn Như Lai Thiền. Vì vậy nên đời này hoặc đời sau, nếu Bậc tín tâm gặp đặng Phật, vị Phật thừa hành chỉ đạo theo môn Như Lai Thiền thì Thiền ấy mới đúng Như Lai Thiền, bằng chẳng như thế khó mà tu đặng Như Lai Thiền.” –T.V. |
Cách đây 2538 năm, Đức Bổn Sư đã thừa hành Đức Đại Nhựt Như Lai Phật chỉ dạy môn Như Lai Thiền. Đến thời Hạ lai Đức Di Lạc Tôn Phật cũng Thừa Hành Tôn chỉ đạo môn Như Lai Thiền. Chư Phật tùy căn cơ Bồ Tát chỉ dạy đủ phương thức cốt cho Bồ Tát sở đắc Như Lai Thiền, nếu chưa sở đắc khó mà tu được Như Lai Thiền. Từ A La Hán đến chúng sanh tu Thiền có sở đắc cũng không phải Như Lai Thiền.
“Ngoài ra Bậc tín tâm gặp Bồ Tát, vị Bồ Tát ấy, một là sáng tác danh nghĩa Như Lai Thiền, hai là y theo Tôn Chỉ Như Lai Thiền này, dụng tất cả phương cách chỉ dạy cho tín chúng, sau tín chúng sở đắc Thiền Môn, thì môn Thiền ấy chẳng phải sở chứng Như Lai Thiền, chính là Bồ Tát Thiền. Đến A La Hán, Bích Chi, Duyên Giác, Thinh Văn, Phàm phu hoặc ngoại giáo gặp đặng tập Như Lai Thiền này đem ra chỉ dạy cho tín chúng, Đạo hữu y theo Tôn Chỉ đến nơi kết quả, thì sự kết quả tùy theo sở chứng mức độ A La Hán, Bích Chi, Thinh Văn, Duyên Giác Phàm phu hay ngoại giáo mà thôi.” –T.V.
Từ hàng Bồ Tát đến Ma Ha Tát còn gần Như Lai Thiền vì đã được Chư Phật khai ấn. Còn chư vị A La Hán, Bích Chi, Thinh Văn, Duyên Giác cũng đã từng gặp Phật dạy Như Lai Thiền nhưng trình độ tu chứng chưa đến mức thọ lãnh Như Lai Thiền nên có chỉ dạy cho Phật tử cũng tùy theo sở chứng Giác Ngộ đến Liễu Ngộ của Bậc này mà Phật tử được kết quả một phần nào.
Đối với Phàm Tăng hay ngoại giáo Thiền còn xa, quá xa Chân lý nên Thiền cho có Thiền nhưng dễ bị lạc hướng. Dù có theo cuốn Như Lai Thiền tu hành nhưng do Tâm Thức điều động vạn pháp diễn hành Thiền không phát triển đúng tinh thần của Chân Tôn được. Bởi thế nên Chư Phật mới cần truyền Tâm Ấn Thiền lưu lại cho hậu thế có cơ sở tin vững để Thiền khỏi lạc lối.
Như Lai Thiền là môn Tối Diệu Tâm Truyền Tâm. Ấn Chứng mật thiết đến Vô Thượng bất nhị viên dung trùm khắp. Chư Phật Chánh Giác thừa hành Đức Đại Nhựt Như Lai Phật mới Tâm Ấn Chư Bồ Tát, còn ở cấp Thánh chúng nương theo Bồ Tát điều hành. Thời Hạ Lai Đức Thế Tôn Di Lạc đã từng điều khiển mối đạo theo tôn ty trật tự như vậy. Chân Phật tử nào nhập đạo ở các tỉnh hay Trung Ương cũng được đích thân Ngài truyền Như Lai Thiền sau đó Bồ Tát nuôi dưỡng và theo dõi, chăm sóc bổ sung những diễn biến về Thiền cho họ. Hàng Bồ Tát cũng đã được lệnh Ngài cho truyền Thiền, viết Kinh và dạy đạo khi Ngài còn tại thế.
Như Lai Thiền không dụng Lý Trí bằng văn tự luận giải hoặc nghiên cứu mà Trực giác Như Lai Nhãn Tạng được, cũng như Bậc chưa Giác Ngộ khó nhận lãnh được vì tâm còn vọng chạy theo Tâm Thức, Tâm Thức phát sinh Nghiệp thức nên lấy cái vọng loạn làm đường đi khiến Bậc tu không nhận được Như Lai Pháp. Do đó, càng dùng trí suy nghĩ để luận đoán, càng dùng luận gọi là Thiền luận để giải bao nhiêu càng xa với Như nhiên bấy nhiêu. Còn Bậc tu Định Tưởng bị thọ giới tận cùng Phật Giới không trở về Như Lai mà càng lạc lõng bấy nhiêu. Bậc tu Thiền cần chú ý, thể tánh vốn sẵn an nhiên tịch tịnh viên dung bình đẳng nên phải tu cho sở đắc Pháp Tánh, soi xét Thể Tánh mới đi đúng Như Lai Thiền. Tu như vậy có Thiền Trí, nhờ Thiền Trí mời thấy được Nghiệp chủng của mỗi vị tu Thiền thọ chấp Nghiệp Thức gì mà nương theo tháo gỡ. Nói đến Nghiệp nó vô cùng tận làm cho chúng sanh không thoát sinh A Tăng Kỳ kiếp. Cũng chính Nghiệp Thức mà tu chứng có thấp cao đủ trình độ.
Thời Đức Thế Tôn Di Lạc Ngài dụng Chân truyền nơi Đức Thế Tôn Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Nên Ngài lập lại kim chỉ nam cho Chân Phật tử nương Như Lai Thiền tu khỏi lạc. Tôi nghe như vầy:
Hành dụng Như Lai lập TÔNG Lấy Không Trụ lập CHỈ Lấy Giác lập THỂ Lấy Hạnh Nguyện lập DỤNG –T.V.
|
Còn Chư Tổ thừa kế từ A La Hán, Bích Chi Phật, Duyên Giác, Thinh Văn gọi là Tổ truyền Thiền như sau:
Không Tà Niệm lập TÔNG Lấy chẳng khởi vọng lập CHỈ Lấy Thanh tịnh tâm lập THỂ Lấy Trí Tuệ lập DỤNG –T.V.
|
Chư vị Tổ đưa Bậc tu tọa Thiền kết quả Thanh Tịnh Tâm từ cấp ngang với Tôn Giả Thánh Hiền tức từ Giác Ngộ, Đại Ngộ đến Liễu Ngộ là cao nhất.
Hàng Bồ Tát được Phật thừa sở đắc Vô Thượng Đẳng Chánh Giác vào chánh Định Tam Muội khai mở Chư Tổ và Bậc tín tâm tiếp đến Chánh Giác được mới đi sát thể Như Lai Thiền của Chư Phật.
Như Lai Thiền của Đức Thế Tôn Bổn Sư truyền tâm ấn đến nay Đức Thế Tôn Di Lạc vừa ra đời cũng dạy rõ Thể Tánh, tu Thiền cốt tỏ Thiền Tánh, tức là Pháp Tánh. Thể Tánh Thiền nương chiều theo từng ý muốn tức TÀ NIỆM, từng khởi vọng của các Hành giả mà nó từ Như Lai Thiền chia ra sáu môn Thiền ngoại giáo, gọi là sáu cửa Thiền Môn.
Vì do vọng khởi mà có sáu môn Thiền. Nay Đức Thế Tôn Di Lạc dạy cho các hành giả tọa Thiền KHÔNG TRỤ XỨ, nhiếp độ trùm khắp Như Lai Tạng để đoạt đến Như Lai Thiền. Bằng trụ xứ hay chìm đắm nơi Thiền chưa tỏ lầm lẫn sáu Tông bị sai lạc nơi Tiên Đạo, Thần Đạo chưa có rốt ráo giải thoát./-
ĐỨC DI LẠC VÀ LONG HOA
GIỚI THIỆU |
Chương I: Những Hoá Thân Của Đức Di Lạc |
Chương II: Từ Đâu Ta Đến |
1. Đức Di Lạc xuất Chánh Định gặp Đức A Di Đà Phật
2. Đức Di Lạc xuất chánh Định gặp Đức Bổn Sư
3. Sự lầm chấp của Chúng Sinh đối với Đức Bổn Sư
4. Chúa Giêsu và bà Maria đã tái sinh tại VN
5. Vết Chân Người-Cư-Sĩ
6. Tuổi thọ con người thời mạt-kiếp giảm?
7. Kinh Di Lạc Hạ Sanh
8. Sấm kinh nói về Long-Hoa ra đời
9. Khai mở “Long Hoa Hội Thượng-Thời Hai”
10. Hịch Chứng Minh Vũ Trụ
11. Đức Di Lạc thành Phật Vương (Hịch CMVT phần 2)
12. Hịch CMVT, phần 3
13. Hịch CMVT, phần 4
14. Với đài phát thanh BBC
15. Mãi mãi là bài học nhớ đời
16. Sự tái sinh của chúng sanh
CHƯƠNG IV: DI TRUYỀN BẢO PHÁP |
17. Đại Tập Kinh, Năm Thời Kỳ
18. Sự tu hành thời Hạ Lai Mạt Pháp
19. Hịch: Tin-Vâng-Kính
20. Pháp Trụ Kinh
21. Hịch Chứng Minh Bồ Tát
22. Lời Khai-Thị trước ngày Bát Đại Niết Bàn
23. Diễn văn được Đức Di Lạc chứng minh
24. Ngài khóc vì chờ Tăng Ni quá lâu
25. Pháp Môn Thực Tiễn Theo Vết Chân Chư Phật
26. Đạo Đức
27. Giác Tướng
28. Thời Kỳ Trừu Tượng Hoá Độ Tiểu Thừa
29. Thời Kỳ Chân Như Hoá Độ Đại Thừa
30. Công Đức Phẩm
31. Công Năng
32. Ba Lối Phát Hiện Pháp Giới
33. Diệu Pháp
34. Chí Tâm Đảnh Lễ (Ý nghĩa xác thực lời nguyện Đức Adida
35. Nhất Tâm
36. Lý Sự Tương Song
37. Thuyết Minh Đồng Ứng
38. Thuyết Minh Ứng Hiện
39. Giác Tánh
40. Thực Tướng Vô Tướng Tam Muội Pháp Môn
41. Tứ Hạnh
42. Tứ Thánh
43. Khai Thị Sàng Lọc Chọn Hộ Pháp, Tôn Giả, Bồ Tát
44. Ấn Chỉ Đồng Hóa Nhân Sinh Dưới Sự Nhận Định Bất Đồng
45. Vì Sao Kinh Sấm Nhận Định In Tuồng Thực
46. Đức Di Lạc Thọ Ký Tái Sinh Trong 350 Năm Sau
47. Thời Kỳ Nhất Tôn Hoá Độ Nhất Thừa
48. Mật – Hiển – Đốn – Tiệm
49. Mật Ấn
50. Tam Muội
51. Về Với Chân Tôn
52. Tâm Tình Diễn Tiến Phật Đạo
53. Đạo Phật Triệt Thấu Siêu Đẳng Khoa Học
54. Đại Nguyện Xây Dựng Chúng Sanh Của Bồ Tát
55. Do Lầm Nên Hữu Hoá
56. Tư Tưởng Đại Diện Linh Hồn
57. Trung Đạo Tôn
58. Bát Nhã Tâm Kinh Ấn Chỉ
59. KHAI–THỊ–NGỘ–NHẬP, Bốn Tướng Giải Thoát
60. Thời Kỳ Biệt Tôn Vô Thượng Hoá Độ Tối Thượng Thừa
61. Vô Thượng Chân Tôn
62. Tối Thượng Xây Đắp
63. Mười Danh Hiệu Chia Ba Phẩm
64. Tối Thượng Công Đức Phẩm
65. Thể Dụng
66. Thánh-Hiền Phật-Giác
Chương V: Lạc Quốc An Khương |
Chương VI: Tôn Giả Cúng Dường |
Chương VIII: Phật Vương Minh Chứng |