TỰ THÁN CẢM THI ngày Trung Thu Đinh Tỵ

Chí Tôn. Ngài thấu chăng Ngài,
Thượng Sanh. Hạ Kiếp diễn hai thứ tuồng.
Ngài Thái Tử triệu đời vang tiếng,
Tôi Cư Nhân bốn biển nào hay,
Bên vai Bao Đãy ăn mày,
Chung thời một hướng, phơi bày hai phương.
Nói ra thiên hạ xem thường,
Nào ai đã thấu con đường hóa sinh.
Thời hạ kiếp sống mông mênh,
Thượng Sanh tuy thế dân tình ấm êm.
Hạ Kiếp điên đảo sanh phiền,
Phần tôi gánh chịu lời nguyền hạ lai.
Sức kiệt sức. Gối vùn vai,
Chí còn vận chuyển Phật Đài còn xây.
Làm xong dân chúng sum vầy,
Bóng này đã khuất. Đông Tây khó tìm.
Nhắn lời. Tôi chẳng nói thêm,
ẤN CHỈ tư. Bảo Phẩm chân truyền Nhất Tôn.
Khuyên Phật Tử khéo bảo tồn,
Non còn bảo vật, nước còn trơ trơ.
Còn tình Chân Tử đón chờ,
Thời còn Thể Hiện giải mơ phá lầm.
Trăm năm Ta nhớ trăm năm,
Lời thơ Cảm Thán. Trăng rằm trung thu.

TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
11-07-1977

HOÀI CẢM. Huyền Châu Tử

TÌNH. Họa Nguyên Vận

KỶ NIỆM THI của Huyền Châu Tử

T ì n h

Tình nguyện triền miên tự thủa nào,
Tình thương ban rải cuộn nao nao,
Tình qua biên giới hòa duyên bách,
Tình vượt không gian hội suối đào,
Tình giống đèn trời linh động thủ,
Tình như ngọc tánh sáng ngời trao,
Tình theo cánh gió về muôn hướng,
Tình ngự thuyền sen định bể xao.

HUYỀN CHÂU TỬ
năm Kỷ Dậu (1969)

BỘ PHẢN GỎ

Chẳng trung ba tấm ghép nên hình,
Tiếng PHẢN nhưng mình vốn trắng trinh,
Cốt GỎ thân bền trơ mặt láng,
Kẻ chà người lết vẫn làm thinh,
Một mai nước lở, dâng tràn ngập,
Ba mảnh nghinh ngang cứu độ bình,
Già trẻ các loài đây ghé bến,
Chẳng cầu mồm mép,chẳng cầu vinh.

BẢO Y KHÁCH tức TỊNH VƯƠNG
năm Kỷ Dậu (12-02-69)

XUÂN MỚI NĂM BÍNH THÌN. Xuân đầu tiên Hai Miền ăn Tết

DẸP LÁ LAY

XUÔI NGƯỢC

CẢM THI. Năm Đinh Tỵ – Khai Bút Tân Niên

Năm nay ăn tết sơ sài,
Sang năm ăn tết thắp vài nén hương.
Đố ai cắt nổi tình thương,
Đố ai đã tỏ con đường Nhất Tôn?
Xuân về, tết đến lưu tồn,
Bá thiên vạn triệu chỉ dồn năm nay.
Lương dân tri đạo nào hay,
Bởi vì thương ghét phơi bày hạ lai.
Ta nào quái ngại Vương Đài,
Hiện thân thuận nghịch diễn hai tấm tuồng.
Đời vạn nẻo, đất trăm phương,
Phật Vương,Chư Phật một đường giác nguyên.
Dù cho phải trái vốn nguyền,
Của nơi hành dụng vẹn tuyền giới sinh.
Rồi đây rạng rỡ bình minh,
Lời TA tuy khuất, Anh Linh vẫn còn.
Tiếng vang thơm. Tiếng không mòn,
Đạo đời hiệp nhất. Phật còn trơ trơ.
Xuân nay TA ghép lời thơ,
Gởi ai Chân Tử, tôn thờ tình trong.

TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Lúc 20g tối 30 tháng chạp
Bính Thìn đến Đinh Tỵ (17-02-1977)

MÁ TÔI

Má tôi đang đảm cả chồng con,
Tóc bạc đầu xanh chịu mỏi mòn,
Buổi sáng lo tiền chồng có bệnh,
Canh chiều chạy gạo trẻ đòi cơm,
Trọn tình làm mẹ thương con bé,
Vẹn nghĩa cùng cha sánh nước non,
Sao má ra đời chi khổ thế?
Một chồng thêm gánh bảy người con.

TỪ THẾ THỌ
Năm Ất Tỵ (ngày 20 tháng 02 năm 1965)