THẾ NÀO LÀ BỐN CHỖ DỤNG ?
Một là: THỂ-TÁNH vạn-pháp Diệt xong mới Sanh. Hai là: Khi Chúng-Sanh Thọ-Chủng, chúng sanh Thọ-Nghiệp thì Thể-Tánh thuộc về Chúng-Sanh gọi là CHỦNG-TÁNH. Nơi Chủng-Tánh nầy gồm có Chủng-Tánh Bồ-Tát cùng Chủng-Tánh Chúng-Sanh-Tánh.
Chẳng khác nào Vị Trưởng-Giả giàu-có Tài-Sản to lớn, vật-dụng đầy-đủ không thiếu-sót. Trưởng-Giả mang ra chia cho các con. Mỗi đứa con một món, không còn nguyên-vẹn, không còn là Tài-Sản. Thể-Tánh và Chủng-Tánh cũng như thế, do đó nên chi, mỗi-mỗi chúng-sanh mang lấy mỗi CHỦNG-TÁNH. Chúng-Sanh Tánh thành thử TÁNH và TRÍ của mỗi chúng-sanh đồng-đẳng gọi là BÌNH-ĐẲNG TÁNH-TRÍ của mỗi con người chia ra Lý cùng Trí chung gồm bao nhiêu chúng-sanh có bao nhiêu Lý-Trí. Lý-Trí nầy thường xẩy ra chuyện đồng và bất-đồng trong hàng Chúng-Sanh-Giới, do đó nên chi có NGHIỆP, nặng nhẹ trở thành Chánh-Báo và Thọ-Báo Sanh-Tử Luân-Hồi.
Ba là: PHÁP-TÁNH, Pháp-Tánh trực-thuộc về mỗi mỗi Chủng-Tánh ưa-chuộng mà đài-thọ Cảnh-Giới, đài-thọ tùy theo Sở-Nguyện cung-cấp như-ý-nguyện. Chung gồm tất cả Tam-Thiên Đại-Thiên Thế-Giới, cho đến Ngạ-Quỷ, Súc-Sanh cùng Địa-Ngục Tứ-Loài thảy đều tùy-thuận biến-hiện, không ngoài cơ-cấu khởi-sanh, bị-diệt thảy đều là động-cơ Pháp-Tánh.
Bốn là: Thể-Tánh Vạn-Pháp bị phân-đối chia-phân do CHỦNG-TÁNH, Chủng-Tánh củng-cố trưởng thành Pháp-Tánh, Pháp-Tánh điều-động diễn-biến không ngừng bao che PHẬT TÁNH, lầm-mê chúng-sanh chưa chu-đáo tận-tường nó là: VÔ-MINH gây nên con đường Sanh-Tử. Bốn chỗ dụng diễn-hành mãi cho đến Hàng Bồ-Tát nhiếp-thâu vạn-pháp, nhiếp-thâu Lục-Đạo, Tự-Tánh Tỏ-Tánh vẫn chưa đủ chu-đáo phải trải qua hàng Đại Bồ-Tát Ma-Ha-Tát, những bậc Đại Bồ-Tát tu Ma-Ha-Bát-Nhã, Ba-La-Mật-Đa sạch-sẽ, chu-đáo không còn chỗ dụng nào, thảy-thảy tận-thấu liền-lạc mới không còn Tập-Khí Sanh-Tử.