Giòng đời cứ thế mãi buông trôi,
Hết kiếp nầy qua kiếp khác trồi,
Vướng vít Luân Hồi đâu chấm dứt,
Chỉ vì mỗi Nghiệp mỗi tình thôi.
So sánh non sông với cánh đồng,
Các loài kiến bọ biết hay không?
Vui đoàn đưa đón đây kia nọ,
Khổ sướng như nhau Thể vẫn Đồng.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN