Bao nhiêu Pháp bấy nhiêu lầm,
Bao nhiêu sinh Cảnh, bấy nguồn Giác Mê.
Bằng nhìn vạn pháp đề huề,
Tỏ Thông Diệu Dụng, nào hề đắng cay.
Đời muôn mặt, đất trăm phương,
Phật Vương. Chư Phật, một nguồn Giác Nguyên.
Diễn hành hữu hoá Chân Thường,
Lòng không chìm đắm, đâu vương mạch sầu.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Category Archives: Lời Thơ Tập 5
TOẠ THIỀN CÁC PHÁP HIỆN
Tâm Pháp Vô Nhị Tập Thiền sơ khởi Tu Hành,
Xua tư tưởng đến, riêng dành tịch an.
Dứt tưởng nhớ, đặng mở mang,
Mức Thiền tịch tịnh, ngây loang bồng bồng.
Thiền êm cảnh trước rỗng không,
Như ngồi ở giữa cánh đồng bao la.
Núi sông ẩn hiện gần xa,
Lăng nhăng trên nước, lập lòa ánh sao.
Trên đầu mây lượn đủ màu,
Vàng, Xanh, Đen, Trắng, nối nhau liền liền.
Nhiều khi Pháp Định triền miên,
Không hình chẳng bóng, tịch yên tịch thường.
Pháp trên Tâm Cảnh đồng nương,
Tâm trùng Duyên hiệp, Cảnh vương diễn tuồng.
Mối giềng Ẩn Hiện một nguồn,
Tọa Thiền mới hiểu Tấm Tuồng Lầm Mê.
Duyên Pháp tùy tùy Ẩn Hiện nương,
Tâm không rỗng rỗng khó miêu tường,
Cảnh thành trụ trụ thanh thô pháp,
Thân Ý phân phân, hóa ngã vương.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Lời Thơ Tập 5
PHÁP TÁNH
Tội Phúc do mình gây,
Sướng khổ Tâm Ta tạo.
Tham cầu là cực khổ,
Chẳng tham đẹp hơn ai.
Mê lầm là chưa biết,
Tận biết rõ muôn phương,
Các Pháp vốn sẵn thường
Có Không đồng Tánh Pháp.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Lời Thơ Tập 5
TỌA THIỀN ẨN HIỆN PHÁP
Thân Biến Diễn Tuy nhiên Tâm Pháp diễn tuồng,
Pháp liên tục biết nên luồng bị mê.
Chính Thân Vũ Trụ đồng huề,
Trong ngoài tỏ Một, cập kề Pháp Không.
Đoạn này bày tỏ về Thân,
Gặp đêm lừng lựng, bồng bồng tăn tăn.
Mặt tê, môi xệ miệng nhăn,
Đầu dài meo méo, mày cong, mắt tròn.
Từ từ Thân lớn hơn non,
Dưới chân ẩn hiện đường mòn cỏn con.
Dùn dùn thân bé tí hon,
Đột nhiên Thân rã, chỉ còn biết thôi.
Lần lần Thân ráp vãng hồi,
Có khi Thân rõ, như ngồi ngã tư.
Thân khi dài ngắn từ từ,
Lên lên, xuống xuống, một, mười, bảy, ba.
Tịch Tịnh Thân hóa, hóa ra,
Gần xa cùng khắp, Thân Ta dẫy đầy.
Vô Ngã thay đổi Pháp này,
Nhận Thân Giả Hợp lấp xây Mê Lầm.
Thân chung Ba Cõi Sáu con đường,
Không Trụ vần xây khắp khắp phương,
Chẳng thiếu đâu dư đồng Chủng Trí,
Thân dành chia xẻ chút Thân thương,
Thân không giả vì Chân Thân Pháp,
Lời Phật bày có Pháp có Ta,
Thích Ca vẫn Tất Đạt Đa,
Vẫn Thân Viên Mãn, tại Ta Mê Lầm.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Lời Thơ Tập 5
LÝ CHÂN KHÔNG
Chân không nào phải hồn vô tận,
Thật TỎ muôn phương Diệu Độ Đồng,
Nếu biết sớm chiều chưa thoải mái,
Hương Nguyền gìn giữ Trọn Tình Trong.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
Lời Thơ Tập 5
NGHE THẤY BIẾT
Chớ tìm ảo vọng xa xuôi,
Nhất ngôn Phật pháp, phá đui giải mù.
Kẻ Nghe Thấy Biết trơn lu,
Không lầm, không lỡ, hết mù vẹt mê.
Nghe sao Tâm ý đề huề,
Thấy sao bình thản, được về Chân Như.
Biết trên khắp dưới tận từ,
Không lầm, chẳng lỡ, đẹp tươi vạn phần.
Đó là Tri kiến Nguyên Nhân,
Nào xa đâu cách được gần Như Như.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN
08-09-1971 ( Tân Hợi ) Giá Lâm Đà Nẵng kỳ 1
Lời Thơ Tập 5
TÂM THỨC
Thiền nương Tâm Thức khó phân,
Ý riêng Hành Giả chẳng đồng tế vi.
Thanh Thô ẩn hiện vô nghì,
Không phân Sân Nhiễm, bởi vì trót mê.
Nên chi biến đổi muôn bề,
Pháp Thiền hư thật chẳng hề mừng vui.
Tâm thức khôn khéo tới lui,
Hiện Cảnh nương Muốn, sụt sùi lầm sai.
Ý Ma năm lăm thứ diễn hoài,
Nhẹ đưa Hành Giả lạc loài không hay.
Trừ Vọng tham muốn hằng ngày,
Tánh Ma tan dẹp, Định bày triền miên.
Pháp Định đến Tuệ toại nguyền,
Ngược soi Tánh Tướng, rõ liền Ba Thân.
Lục Hòa chung khắp chẳng cần hơn thua.
Miễn sao Chân Thiện tỏ đưa,
Như Như Tự Tánh không thừa Báo Ân.
Nên lập Chân Lý thật gần,
Chớ tìm ảo vọng, tướng phần cao siêu.
Tu vậy, Bảo Pháp khắp đều,
Mỉm cười thật chứng, Độ đều Tam Thiên.
TỊNH VƯƠNG NHẤT TÔN